lạc thiếu ly hôn đi
Tôi làm tất cả để giữ em lại bên mình, em lại thẳng thừng đưa ra yêu cầu ly hôn. Nhận được mật báo vợ ngoại tình, Tiêu thiếu gia sôi máu cầm súng đến khách sạn bắt gian. Thấy chồng ân cần với cô gái khác, Hàng Cảnh không khỏi chạnh lòng. Thấy vợ ôm ấp trai lạ
Cô Ly 49 tuổi. Ở tuổi này, tôi cảm thấy mình bắt đầu tiền mãn kinh nên liên tục cáu giận vô cớ. Tôi đang phải vật lộn với tình trạng này nhưng chồng không hề biết, mọi thứ anh quan tâm là những cuộc đi chơi nhậu nhẹt với bạn bè. Tóm lại: Khi bước vào tuổi trung
Trước đó, ồn ào hôn nhân của Diệp Lâm Anh và ông xã thiếu gia Nghiêm Đức từng là tâm điểm sự chú ý của cư dân mạng. Người đẹp chia sẻ các con chưa biết chuyện bố mẹ tan vỡ và cũng chưa từng hỏi Diệp Lâm Anh cho rằng cô và chồng cũ đã hết duyên rồi nên sẽ cho nhau con đường riêng. Cả hai vẫn coi nhau là bạn sau khi ly hôn
Lý do Trấn Thành liên tục lên tiếng thông tin ly hôn Hari Won Những dòng trạng thái tâm trạng của Hari Won cùng việc Trấn Thành ít đăng ảnh tình cảm với vợ, đi ăn cưới Diệu Nhi một mình khiến cộng đồng mạng đồn đoán hôn nhân hai ngôi sao gặp trục trặc. Trấn Thành là một trong những sao Việt khiến khán giả tò mò nhất về chuyện tình cảm.
Trong khoản 8, Điều 3 của Luật hôn nhân và gia đình 2014 có quy định rằng tảo hôn là việc lấy chồng, lấy vợ khi 1 bên hoặc cả 2 bên chưa đủ độ tuổi kết hôn (nam <20 tuổi, nữ <18 tuổi). Trên thực tế, tảo hôn có 2 trường hợp đó là tảo hôn đăng ký kết hôn và chưa đăng ký kết hôn. Để hiểu chi tiết, các bạn có thể theo dõi bài viết "Tảo hôn là gì". 2.
Vợ chồng Trương Lượng của Bố Ơi Mình Đi Đâu Thế ly hôn sau 14 năm chung sống Nhật Nguyệt 08:51 - 29/11/2019 Không thể thoát khỏi lời nguyền chia ly của Hoa ngữ, nam diễn viên Trương Lượng đã khiến nhiều người bị sốc khi chính thức thừa nhận anh và bà xã đã ly hôn.
wronthegati1973.
Tác giả Tích Tịch là một trong những tác giả đã và đang làm quen với bạn đọc yêu thích thể loại truyện ngôn tình thông qua truyện Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi , cùng với truyện Hưu Thư Khó Cầu , Boss Đen Tối, Đừng Chạy! , Hàng Đã Nhận, Miễn Trả Lại - những truyện với nhiều tình huống có thể nói hài hước nhưng cũng có thể nói thấm đượm tình cảm, đọc đôi lúc bạn bật cười vì mình xuất hiện trong đó, hay có những tình tiết làm bạn chùng lòng xuống, một truyện ngôn tình thú vị. Bệnh tim của cô phát tác, khi đang vật lộn giữa sự sống và cái chết trên bàn mổ, anh nói với bác sĩ làm phẫu thuật triệt sản cho cô. “Ly hôn đi.” Ngày thứ ba gặp lại, lòng cô tràn đầy mong đợi, đổi lại là giấy thỏa thuận ly hôn của anh. Cô cười một tiếng “Không , em không đồng ý.” “Ly hôn đi.” Tháng thứ ba sau khi kết hôn, thân thể cô đầy thương tích đưa giấy ly hôn cho anh. Lần này, đổi lại là anh ngạc nhiên. Cô cho rằng, trái tìm của người đó cũng chỉ là bằng thịt, chỉ cần nỗ lực thì sẽ không hối hận, như vậy, hôn nhân này có thể duy trì được, nhưng, sau khi kết hôn cô mới biết, thì ra hôn nhân cũng không thể dựa vào dự kiên nhẫn để miễn cưỡng, vì thế, cô buông tay. Phải thứ vốn dĩ không thể bảo chính là trái tim thú không thể cưỡng cầu chính là tình cảm, yêu thương phải làm sao để giữ gìn, mời bạn đón đọc truyện ngôn tình đặc sắc này. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Lạc Thiếu, Ly Hôn Đi! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Đại Binh Tiểu Tướng Hoa Trọng sinh mới biết sống sao Vé số chiều xổ Tuyết Rơi Đầy Núi Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn Minh Khai Dạ Hợp Ngày Ấy Và Bây Giờ …10 Năm giagia511 – voz Dược Môn Tiên Y Convert Phượng Cảnh Phong vân chí Chúa quỷ demon
Lúc nhận được điện thoại của Lạc Lãnh Thần, An Nhiên đang đánh máy một bản tài liệu, di động trong túi vang lên, An Nhiên lấy điện thoại ra, nhìn dãy số vừa xa lạ lại vừa quen thuộc trên màn hình, lòng bàn tay tự nhiên chảy ra một lớp mồ màn hình di động nhấp nháy có một chữ “Chồng”.Quên cả bản tài liệu đang đánh máy, An Nhiên bước mấy bước ra ngoài văn phòng, “A lô”.An Nhiên xiết chặt điện thoại di động , bầu không khí vô cùng yên lặng, chỉ có chính cô mới biết được dưới sự yên lặng này là một điều gì đó dữ dội sắp sửa bắt đầu.“Giờ cô đang ở đâu?” Đầu điện thoại bên kia truyền đến một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, là Lạc Lãnh Thần.“Em ở công ty.” An Nhiên thành thật trả lời, “Được, bây giờ em lập tức tới tầng mười ba, em chờ anh.”Trong thang máy, A Nhiên ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn lên con số không ngừng thay đổi, tâm tư không biết đã bay tới nơi nào. Lạc Lãnh Thần, là chồng, cũng là tổng giám đốc công ty cô, chỉ có điều quan hệ của bọn họ không có bất cứ người nào biết, người của công ty đều nghĩ Lạc Lãnh Thần là viên kim cương sáng giá, nhưng không biết vợ của anh chính là thuộc hạ dưới hôn với Lạc Lãnh Thần hoàn toàn là vì vâng theo mong muốn của cha mẹ hai bên, còn trước khi kết hôn, hai người bọn họ chỉ là người xa lạ. Cho tới bây giờ, An Nhiên vẫn còn nhớ rõ lời anh nói đêm tân hôn. “Ở nhà, chúng ta là vợ chồng; ở bên ngoài, chúng ta là người lạ”Ông Lạc tìm cho cô một công việc trong công ty của Lạc Lãnh Thần, chính là vì muốn cho bọn họ có thể có nhiều thời gian ở chung hơn, để bồi dưỡng thêm tình cảm, nhưng ông Lạc không hề biết, con trai và con dâu của mình ở công ty căn bản là không gặp mặt!“Ding dong ________”Tới tầng mười ba, An Nhiên quay sang chiếc gương ở đối diện sửa sang lại quần áo một chút, nhìn xung quanh, khi xác định không có ai mới gõ cửa .“Vào đi”Vẫn là giọng nói lạnh lùng ấy, An Nhiên đẩy cửa đi vào .Bên trong là phòng nghỉ của tổng giám đốc, giống như một phòng nhỏ ở nhà, TV, tủ lạnh, mọi thứ đều đẩy đủ, mà Lạc Lãnh Thần thì đang ngồi trên ghế sofa ở trong phòng tiếp khách, miệng ngậm một điếu thuốc, thấy An Nhiên tiến vào liền dụi tắt Nhiên đi đến bên cạnh anh, nhưng chỉ thoáng nhìn thấy một bên mặt của anh, không thấy rõ vẻ mặt anh như thế nào.“Ngồi đi.” Chỉ vị trí đối diện, Lạc Lãnh Thần An Nhiên ngồi xuống, cô phát hiện trên bàn đặt một chồng tài liệu, đầu ngón tay thon dài đẩy chồng tài liệu đến trước mặt cô. An Nhiên nghĩ, ngón tay Lạc Lãnh Thần thật sự rất đẹp, thon dài nhưng lại mạnh mẽ .“Ký tên đi.”Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, An Nhiên đã thấy rõ chữ viết trên tài liệu .Đơn thỏa thuận ly mắt hiện lên vẻ ảm đạm của cô rủ xuống , cho nên , ở trong mắt Lạc Lãnh Thần cô vẫn đang hết sức bình tĩnh , ít nhất còn chưa bị hysteric1 như anh nghĩ .Đơn thỏa thuận ly hôn … Không ngờ anh ta muốn ly hôn?!Kết hôn ba ngày, lần đầu tiên anh kêu cô vào phòng nghỉ của mình, cũng là vì đưa cho cô thứ này?An Nhiên không biết bản thân nên cười to hay chỉ vào mũi Lạc Lãnh Thần mà chửi ầm lên, nhưng sự giáo dục được tiếp thu từ nhỏ không cho phép cô làm như nhà họ An, ông An và bà An đều là giáo sư, từ nhỏ đã dạy dỗ cô trở thành người phụ nữ tài trí như thế nào mà không phải một người đàn bà chanh chua có thể thấy đầy trên đường .Đầu ngón tay lạnh buốt, An Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Lãnh Thần, trong mắt bình tĩnh đến đáng sợ “Vì sao?”Lạc Lãnh Thần không do dự “Tôi muốn ly hôn.”À , tôi muốn ly hôn .Chẳng lẽ cũng bởi vì mấy từ này mà muốn cô ký tên vào đơn thỏa thuận ly hôn để kết thúc cuộc hôn nhân chỉ mới bắt đầu được ba ngày ?An Nhiên đẩy văn kiển trở lại, không tức giận, không có không cam lòng, cũng không yếu đuối, thân mình nhỏ nhắn trong khoảng khắc này giống như sinh ra sức mạnh cực lớn, cô không chút nhượng bộ “Em không đồng ý.”Lạc Lãnh Thần đặt một tờ chi phiếu lên trên, An Nhiên cúi đầu nhìn, chỉ riêng con số lẻ thôi cũng đủ cô sống cả đời rồi .“Ly hôn đối với chúng ta đều tốt.”Chẳng lẽ anh nghĩ cô là người phụ nữ thấy tiền là mắt sáng lên, không ly dị cũng chỉ bởi vì muốn một tờ chi phiếu này của anh?!?An Nhiên mang trên mặt vẻ điềm tĩnh, nở nụ cười ôn hòa “Lạc thiếu, ly hôn , tôi không đồng ý, nhưng nếu anh không muốn thừa nhận cuôc hôn nhân này tôi cũng không có biện pháp nào khác. Tổng giám đốc, nếu không có việc gì, tôi xin phép ra ngoài trước.” Cô đứng lên, rời đi không chút do khoảng khắc rời đi này, nụ cười trên mặt An Nhiên mới dần dần sụp đổ .Điện thoại lại vang lên, lần này, là bà An .“Mẹ.” An Nhiên cười nghe điện thoại, bà An cũng không nghe ra một chút bất thường nào.“Nhiên Nhiên, hôm nay chính là ngày thứ ba phải về nhà lại mặt, con và Tiểu Thần tính khi nào thì về?”Đầu bên kia, bà An sang sảng cười hỏi .Mẹ, mẹ có biết hay không, vừa rồi, người con rể ngoan ngoãn của mẹ đã nghĩ đến chuyện ly hôn rồi đó.“Mẹ, Thần hôm nay phải tiếp một khách hàng lớn, không thể không tiếp, có lẽ… chỉ có một mình con về nhà thôi.”Trong lời nói của bà An đượm vẻ thất vọng “Hôm nay ba của con còn muốn Tiểu Thần tới uống cùng ông ấy vài chén … Nhưng việc làm ăn của công ty quan trọng hơn, Nhiên Nhiên, con nói với Tiểu Thần, bảo nó chú ý nhiều tới sức khỏe, đừng để ngã bệnh.”“Vâng.”An Nhiên khôn khéo trả lời, sau đó chờ khi bà An dặn dò vài chuyện phải chú ý xong, An Nhiên mới cúp máy, lần đầu tiên phát hiện, thì ra nói dối cũng là chuyện đau khổ như vậy .Buổi trưa, An Nhiên trở về nhà, bà An mặc tạp dề đang bận rộn trong phòng bếp, còn ông An thì vui vẻ nói chuyện với An Nhiên, còn cố ý đẩy chủ đề lên trên người Lạc Lãnh Thần .Lúc trước An Nhiên và Lạc Lãnh Thần kết hôn cũng là bởi vì nguyện vọng của ba mẹ, mà thật sự họ cũng chẳng hiểu gì về nhau. Ông An muốn con gái của mình hiểu biết một chút về chồng mình, thế nhưng ông lại không biết bây giờ làm đã là quá An đến phòng bếp giúp bà An, An Nhiên ngồi yên trên ghế sofa xem tin tức khiến cho cô chú ý, trên màn hình phóng đại một tấm hình , nữ cười thẹn thùng, mà nam thì giống như hộ hoa sứ giả ôm cô gái vào trong ngực mình, không cho cô chịu đừng bất kì tổn thương nào .Nếu như là người khác, An Nhiên sẽ cảm thấy đây quả là trai tài gái sắc , nhưng người đàn ông kia, lại chính là Lạc Lãnh Thần .Lạc thiếu vì bạn gái mới làm hộ hoa sứ giả .Đây là tiêu đề của tin tức .Người con gái kia An Nhiên biết, là một minh tinh đang nổi tiếng trên truyền hình trong thời gian gần đây, còn trước đó cô ta là một ngôi sao không có chút tiếng tăm gì, chỉ là ngôi sao hạng ba mà nói phối vào đúng là giọng của nữ minh tinh kia khi phỏng vấn, giọng nói dịu dàng lại vùa dễ nghe “Vâng , lần này tôi có thể sắm vai diễn này chủ yếu là nhờ Thần, nếu không có anh ấy luôn cố gắng động viên tôi, tôi nghĩ tôi cũng sẽ không có được vai diễn thành công như vậy…”An Nhiên tắt TV, ngẩn người đối diện với màn mình đen, nhờ vào sức ảnh hưởng của hai từ “Lạc thiếu”, anh ta muốn nâng đỡ ai thành công, thì sao có thể không thành công được?
Ngày hôm sau An Nhiên tới công ty, tự tay nộp đơn xin từ chức cho trưởng phòng, cô là một nhân viên quèn muốn từ chức, về cơ bản chỉ cần nói một tiếng với trưởng phòng, trước kia từng có đồng nghiệp từ chức cũng làm như vậy, có điều lúc này trưởng phòng thế nào cũng nói quy định của công ty đã được sửa đổi, không thể chấp thuận cho cô nghỉ việc, nói mình đã không còn cái quyền cho ai nghỉ thì nghỉ kia, nếu cô muốn từ chức chỉ có thể đi tìm Lạc tổng. "Tìm Lạc tổng?" An Nhiên hơi lặng đi, Lạc Lãnh Thần... Nhớ đến tối hôm qua, mặt cô lại bắt đầu đỏ một cách bất thường, có điều cũng may trưởng phòng lại không hề chú ý tới, chỉ ngáp một cái sau đó mới nói "Ba giờ sáng hôm nay, Lạc Tổng đột nhiên gọi mọi người tới họp, nói là từ hôm nay trở đi tất cả những người muốn từ chức nghỉ việc, nhất định phải tự mình nói với sếp Lạc, các trưởng phòng khác cũng không có khả năng đó." Giống như An Nhiên, ông cũng đang nghi ngờ là vì cái gì mà đang yên lành Lạc Tổng lại phải họp lúc nửa đêm, hơn nữa vừa nghĩ tới khuôn mặt đẹp trai của Lạc Tổng thế mà đen như đáy nồi, nhưng bất kể có nói thế nào đi chăng nữa bây giờ ông cũng không thể tự tiện cho người khác từ chức. "An Nhiên, cô phải đi một chuyến tới văn phòng Lạc tổng đi , nói với anh ấy một tiếng hẳn là sẽ tốt hơn." An Nhiên gật đầu, rời khỏi phòng trưởng phòng, ở công ty của Lạc Lãnh Thần, đãi ngộ cũng thuộc loại tương đối khá, không thiếu một viên chức nhỏ, lúc tuyển người hàng năm đều có một số lượng lớn người muốn chen chúc vào trong bằng được, cho dù cô có rời đi, đối với công ty mà nói cũng giống như là thiếu một phân tử trong không khí thôi. Ở trong thang máy An Nhiên cầm đơn xin nghỉ việc trong tay thiếu tự nhiên, bắt đầu đổ mồ hôi, cô nhìn một chút, trong thang máy này quả thật không có gì đáng ngờ, nhưng vì sao cô lại cảm thấy như có một đôi mắt đang ở trong tối nhìn mình? Giờ phút này, trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Lạc Lãnh Thần cầm một ly cà phê tinh tế uống, màn hình máy tính trước mặt hiện lên ánh sáng mờ mờ, nhìn thấy người trong thang máy kia, Lạc Lãnh Thần buông cà phê, nhíu mày. Nụ cười bên môi còn chưa biến mất, bên ngoài liền vang lên một tiếng đập cửa, An Nhiên cảm thấy mình trái tim vốn bình tĩnh bắt đầu đập rất nhanh theo động tác gõ cửa, hít thở sâu một hơi sau đó An Nhiên mới đi vào. Đồ trang trí bên trong cũng không có gì khác lần trước, An Nhiên vẫn ngồi ở trước anh, nộp đơn xin phép nghỉ việc tới trước mặt Lạc Lãnh Thần, An Nhiên nhìn anh "Lạc tổng." Anh ngồi đối diện cô, anh mặc quần tây màu cà phê, áo sơ mi của anh chỉ cài mấy cúc ở phía dưới, ở trên lộ ra xương quai xanh và bờ ngực tinh tráng, An Nhiên rời tầm mắt đi, âm thầm chán nản quay đi nhìn chỗ khác. Lạc Lãnh Thần nhanh chóng xem qua đơn từ chức một lần "Cô muốn thôi việc?" An Nhiên gật đầu, anh ném đơn xin từ chức ngay trước mặt cô, người hơi nghiêng về phía trước, hai tay vô cùng tự nhiên đan chéo đặt lên bàn "Cô nói thử nguyên nhân xem nào." An Nhiên bị động tác này của anh làm cho sợ tới mức dựa về phía sau, bộ dạng anh nhìn thật nguy hiểm, hơn nữa dựa vào gần quá, mùi trên người anh liền ngang ngược vây lấy cô, như vậy cô càng không yên tâm. Ánh mắt hiện tại anh dùng để nhìn cô, An Nhiên cảm thấy còn khẩn trương hơn so với lúc thi vấn đáp tốt nghiệp đại học, miễn cưỡng nín thở, cô mới lên tiếng "Lạc tổng, tôi không thích hợp với công việc này, hơn nữa, tôi cũng không thích công việc này là mấy." Trước kia cô đồng ý đến công ty là vì cha mẹ Lạc Lãnh Thần có ý muốn cho cô chức vị này, nếu cô không đến cũng như không nể mặt mấy cụ, không thể nào nói nổi, hơn nữa cô ở nhà cũng không có việc gì làm, cho nên mới phải đến công ty. Trên thực tế công việc rườm rà cùng báo cáo này luôn khiến cô đau đầu. Lạc Lãnh Thần không nói gì, chỉ nhìn cô, giống như đang suy nghĩ lý do cô nói, đột nhiên, anh cầm từ trong ngăn kéo ra một thứ "Cho cô." Đó là một tấm chi phiếu, An Nhiên cũng không nhận "Lạc tổng?" Lạc Lãnh Thần cầm tấm chi phiếu đặt lên trên bàn, người lại một lần nữa lùi về nơi bóng tối kia, khiến cho người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn "Đây là số tiên cô nên nhận được, sau khi ly hôn cô có lẽ cần dùng đến." Có lẽ, cũng là chút đền bù cuối cùng mà anh nghĩ ra, đây là kết cục tốt nhất anh suy nghĩ cả buổi tối. An Nhiên đang muốn đem chi phiếu trả lại cho anh, ding ding một tiếng, là Lạc Lãnh Thần nhận mail, nhưng anh dường như ngay cả nhìn cũng không thèm đã xóa ngay thư đó luôn. "Được rồi, đến lúc ly hôn cô có thể đổ toàn bộ trách nhiệm lên đầu tôi, về phía bác trai bác gái, đợi họ đi du lịch trở về, tôi sẽ đến tạ lỗi với họ." Tạ lỗi ... An Nhiên cảm thấy cổ họng nghẹn lại, đem tờ chi phiếu trả lại cho Lạc Lãnh Thần "Lạc tổng, tôi nghĩ, cái này tôi không cần." Cuối cùng, An Nhiên vẫn rời đi, tấm chi phiếu kia lặng lẽ đặt trên bàn Lạc Lãnh Thần, anh nheo mắt lại, có lẽ là lần đầu tiên nhìn thẳng cô gái kết hôn cùng mình ba tháng này, dáng người cô khá nhỏ xinh, trong trí nhớ hai tay cô luôn cầm một thứ gì đó cười với anh, đôi khi là đồ ăn vừa mới làm, có lúc lại là đồ dùng anh cần, cô vô cùng yên lặng, thời gian ở bên cạnh anh gần như đều không nói lời nào, cô cũng rất biết nhẫn nại, mỗi lần tin tức tình cảm qua đường của anh xuất hiện, cô đều không làm ầm ĩ, tuy rằng nhiều khi anh cố ý nói người ta tuồn ra những tin chẳng có thật chỉ vì muốn cô chủ động lựa chọn ly hôn. Nhưng hiện giờ, tất cả đều đúng như ý nguyện của anh, anh ly hôn, kế tiếp là có thể cưới được người vợ mà anh trước giờ đều cho rằng là tốt đẹp. Nhìn màn hình tối đen, lông mày nhíu thật chặt, anh nghi ngờ, không vui sao? Trong văn phòng yên lặng, không ai có thể cho anh đáp án. Cuối cùng cũng có thể rời khỏi nơi này, An Nhiên kéo hành lý đi ra từ trong khách sạn, cô gửi vài thứ cho ba mẹ, còn có một vài cách thức liên hệ khi cấp bách, nội dung chủ yếu chính là cô muốn đi ra ngoài giải tỏa tâm trạng một chút, cũng nói họ không cần lo lắng cho cô. An Nhiên tìm một ngôi nhà, là một một ngôi nhà một tầng ở vùng ngoại thành, cô luôn thích ở phòng như thế này, không phải lên tháng máy mỗi ngày, nhà này chỉ có một tầng, còn có một khoảng sân không lớn cũng chẳng nhỏ, bên trong trồng một ít hoa cỏ và cây ăn quả, thỉnh thoảng An Nhiên có thể tưới nước cho chúng. Nơi này tuy rằng cách nội thành hơi xa, nhưng người ở xung quanh đây đều tự mình bán nhiều thứ, vừa mới mẻ lại không có thuốc trừ sâu, so với thứ mua ở siêu thị hay ngoài chợ thì tốt hơn rất nhiều. An Nhiên vừa mua một con cá tươi sống về, vừa đi vào sân liền bất động, trong sân, một bóng người tuấn tú đang đứng dưới giàn nho của cô, ánh mặt trời nhiều màu chiếu lên trên áo khoác bạc của anh, vô cùng rực rỡ.
lạc thiếu ly hôn đi